Tô Kính nói với Tô Tuyết:
- Lần trước hai muội suýt mất mạng, giờ có rảnh nên đến thăm, muội cần gì không?
Tô Tuyết muốn từ chối:
- Sao tam ca nói vậy, muội...
Tô Mộ lén giật tay áo Tô Tuyết, hắn thấy hết nhưng giả bộ không biết.
Tô Kính hiểu rằng thực lực của hắn có đến trình độ như Tiêu Dao Hầu cũng không thể ngông nghênh trong thế giới này. Tiêu Dao Hầu Tô Dương còn có Tô gia Dực châu, Nguyên gia Tịnh châu sau lưng, phải đi làm quen Khổng Tước Đạo Cung, cố gắng kiếm nhiều minh hữu chút.
Tô Kính không có nơi nào để tìm minh hữu, minh hữu đáng tin cậy nhất là những huynh đệ tỷ muội.
Nhưng khi thấy Tô Mộ thì Tô Kính dập tắt suy nghĩ này.
Tính cách của Tô Tuyết khó sửa miệng lại, Tô Kính ngắt lời nàng:
- Muội không bằng ta, ta hiểu muội tu hành khó khăn. Tóm lại ta đã đến, có thể đi đi lên uống ly trà không?
Tô Tuyết đỏ mặt nghiêng người mời Tô Kính vào tiểu lâu. Nha hoàn ở bên trong dẫn Tô Kính lên cầu thang, đến tầng một vào một căn phòng yên tĩnh, cửa sổ mở đối diện vách đá ngoài núi giả. Phương xa có mây mù bốc hơi, không nhìn ra cách bao xa. Đây là thuật đạo biến ra, trong Hầu phủ nơi duy nhất có thể quan sát toàn cục là Lãng Uyển Thư Hải.
Ngồi xuống bên cửa sổ, đặt ly lên bàn chân lùn, nha hoàn đưa ngọc bình đến.
Tô Tuyết nói:
- Tam ca, chỗ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043754/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.