Tô Mộ hầm hừ:
- Phụ thân nghiêm khắc khống chế đan dược, tài liệu, tiền bạc của chúng ta nhưng không kiểm soát tam ca. Nếu tam ca muốn thì có thể lấy hạn mức trong khố chỉ thua mẫu thân. Không lẽ phụ thân không bỏ ra công sức với tam ca sao?
Tô Kính trả lời Tô Mộ:
- Nhưng nhiều năm như vậy ta thà rằng ở bên ngoài cùng với hồ bằng cẩu hữu gian lận lừa gạt cũng không lợi dụng quyền lực này.
Tô Kính thầm áy náy, thế tử Tiêu Dao Hầu cũ tuy tiếng xấu đầy rẫy nhưng sâu trong lòng không là trẻ hư. Nếu không thì trên người gã không đến mức chỉ có đồng nát, không được vài viên đan dược. Có lẽ vì thế tử không có hy vọng thành tiên, cố ý bôi xấu danh tiếng mình để phụ thân đừng lãng phí thời gian.
Thế tử Tiêu Dao Hầu hoàn toàn có thể lợi dụng quyền lực của mình lấy nhiều thứ trong khố Hầu gia, tùy ý hoang phí rộng rãi. Đi bên ngoài có thể lừa đảo cái gì? Thứ tốt nhất cùng lắm là pháp bảo.
Hèn gì sau khi hắn thần binh luyện cốt, khi Huyết Long Biến sư phụ cho hắn kéo dài truyền thừa huyết mạch Tiêu Dao Hầu, hắn nợ Tiêu Dao Hầu, ít ra phải sinh một nhi tử hợp cách cho Tô gia mới trả được.
Tô Mộ nghẹn lời. Đúng là Tô Kính có rất nhiều quyền lực, đường tiện lợi, nhưng hắn không lợi dụng mấy thứ này. Về Hoàng Đình Thần Ngọc xét cho cùng không thể trách tam ca, nhưng đạo khí tốt như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043751/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.