- Tam ca đi theo ta, không có gì chiêu đãi tam ca, tâm tuyền thủy của ta dùng để ngâm mình siêu tốt. Tam ca chưa Trúc Cơ càng được lợi nhiều hơn.
Tô Kính kinh ngạc kêu lên:
- Hả?
Muốn tắm rửa?
Đằng sau cây lớn mơ hồ có bức tường đỏ, tiếng nước chảy phát ra từ sau tường. Tô Kính thí mũi, thoang thoảng mùi lưu hoàng nhưng xen lẫn thứ khác, không gay mũi chút nào ngược lại có mùi thơm.
Tô Mộ cười dẫn Tô Kính vòng qua tòa lầu điêu trên vách vực đi đến gần cửa hồng dưới chân tường đỏ, đẩy cửa ra, bên trong quả nhiên là suối nước nóng. Diện tích không lớn, trong suối nước nóng có một cây gỗ điêu lung linh trong suốt. Gỗ điêu cao hơn ba trượng, có trăm ngàn cái lỗ tỏa mùi thơm kỳ lạ.
Tô Kính hỏi:
- Chỗ ngũ muội không có người hầu hạ sao?
Tô Mộ không trả lời, mỉm cười nói:
- Không cho tam ca nhìn lén!
Tô Mộ nói xong đạo y như bị bàn tay vô hình cởi rút vào trong vòng cổ, vai trắng đung đưa, nàng đạp mạnh nhảy vào suối nước nóng.
Tô Mộ xuống nước rồi nhẹ nhàng xoay người, thân trên không một mảnh vải.
Tô Mộ ngoắc Tô Kính:
- Tam ca mau xuống mau lên!
Tô Kính bật cười, đứa nhỏ này trước bài xích sau thân thiết, lúc đầu thấy hắn còn cáu giờ thì gần gũi hơn. Tô Kính cẩn thận tìm tòi trong hồi ức của thế tử, phát hiện lúc nhỏ xíu thế tử và Tô Mộ chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043744/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.