Tô Kính động ý niệm, vận chuyển long xà chân khí dọc theo mắt trái phát ra hình thành ánh sáng xanh một trượng quét sơ trước mặt. Đám tiểu yêu dòm ngó hắn sợ bay mất hồn vía, co giò trốn.
Lũ long xà chân khí này mô phỏng hơi thở cổ xà, chỉ có một phần ngàn vạn bộ dáng cũng làm đám tiểu yêu sợ đứng tim.
Tô Kính cười phá lên, bước nhanh hơn đi ra rừng cây, về viện lạc của mình.
Trở về nơi này Tô Kính bỗng thấy hơi bất mãn. Nơi này hội tụ nguyên khí thiên địa cũng không tệ, không thua gì đảo nhỏ của Tô Mộ nhưng không có suối linh gỗ lạ.
Lòng người không biết đủ, mới hưởng thụ một buổi chiều đã ảnh hưởng tâm tình, sau này có nhiều hấp dẫn hơn nữa, vậy là không tốt!
Tử Đằng hốt hoảng đi ra nghênh:
- Thiếu gia đi đâu vậy?
Tô Kính đi vắng cả ngày, tám người không muốn đi lung tung hỏi thăm, vì hạt giống thần binh trên người làm các nàng hoảng, không thích tiếp xúc với người khác.
- Đi gặp hai ca ca, muội muội của ta.
Tô Kính nói:
- Đói rồi, làm chút đồ ăn đi. Nếu Ưng Dương, Khuyển Thập Lang trở lại thì cùng nhau lại đây, có lời muốn nói.
Tử Đằng vâng dạ. Ưng Dương, Khuyển Thập Lang ra khỏi sương phòng nghe tiếng Tô Kính, cả hai cùng hắn vào viện tử ở tiến tận trong cùng.
Nâng ra bàn dài sát đất từ căn phòng kế bên, Tô Kính ngồi xuống, trước mặt trải thảm. Tô Kính kêu Ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043738/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.