Trước khi chưa biết đối phương là ai đã muốn dùng quyền thế đè người không ngu xuẩn thì là gì?
Công tử ca khóe môi co giật, gã quay sang quát:
- Người đâu người đâu, mau đi báo quan có giết người!
Công tử ca thấy Tô Kính đeo ngọc giác, sợ rằng gia thế tốt hơn gã chút nên định dùng chiêu này đè đầu đối thủ.
Tô Kính cười khẩy nói:
- Người chết là thuộc hạ của ngươi, theo dõi ta đã nửa dặm đường. Ta luôn không mua đồ, chợt nhìn trúng cái gì, ngươi cho rằng đó là hàng tốt nên sai hắn giữa đường ăn cướp. Báo quan? Có ý nghĩa gì không? Nô tài như hắn có giết ba, năm trăm người cũng không có nha môn nào truy cứu trách nhiệm của ta.
Công tử áo lam lòng lạnh lẽo, Tô Kính không nói sai một li. Ánh mắt gã tầm thường, muốn đào báu vật tại đây thật khó khăn. Gã sớm thấy đoàn người Tô Kính bỏ tiền rộng rãi, Tô Kính dẫn đầu nhóm mãi không mua cái gì nên công tử áo lam mới nảy ý lợi dụng ánh mắt hắn để làm giàu.
Công tử áo lam nghe Tô Kính nói ngông cuồng, gã kiềm nén lòng khủng hoảng trả đũa:
- Buồn cười, Ngọc Kinh thành không phải nhà ngươi!
Tô Kính mỉm cười, gật đầu nói:
- Cũng không phải nhà của ngươi, là của đương kim thiên tử. Cho nên ngươi cút xa chút, tránh cho làm hỏng tiền đồ của mình.
Tô Kính thầm sướng, thì ra ỷ thế hiếp người là chuyện thú vị như vậy. Tô Kiến đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043706/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.