Hoàng gia dùng da tử điện điêu chế tạo áo giáp, trừ một đội tinh nhuệ đế quốc chỉ có thân vệ của hoàng đế mới dùng được loại tài liệu này. Ích lợi của tử điện điêu là cực kỳ cứng cỏi, có chất kháng lôi điện một chút, chế thành vật mặc vào có thể xua khí độc chướng.
Tô Kính cảm ơn:
- Vậy thì làm phiền Nhị Tiên Sinh.
Cố Quân Sơn nói không dám, cáo từ rời đi.
Thịt tử điện điêu đều bán cho quân đội, Tiêu Dao Hầu muốn mua sẽ không bị chém. Nhưng Tiêu Dao Hầu quản lý quân đội, không tiện tham ô. Tâm tình của Tô Kính đã thay đổi nhiều, hắn không còn bài xích việc này nữa, Tiêu Dao Hầu chịu giúp thì hắn sẵn lòng nhận.
Cố Quân Sơn rời đi, Tô Kính thấy Ưng Dương, Khuyển Thập Lang chưa về thì mang Ngão Thiết đi tìm Tô Mộ. Một người một thú đi qua cây cầu dài, Tô Mộ đứng bên kia cầu.
Tô Mộ xoe tròn mắt nhìn Ngão Thiết:
- Tam ca... đây là?
- Kiếm tọa kỵ, còn nhỏ, hơi đáng yêu phải không?
Tô Kính thầm nghĩ Tô Mộ dù sao là tiểu cô nương, sức hấp dẫn của gấu mèo không ai cưỡng lại được sao?
Tô Mộ chỉ vào Ngão Thiết:
- Tam ca, đây là Ngão Thiết sao? Chẳng phải nó đã tuyệt chủng!?
Tô Kính nhìn biểu tình giật mình của Tô Mộ, thầm phục, hắn còn xem nàng là tiểu cô nương.
- Chắc đúng là Ngão Thiết, Nhị Quản Gia nói sau này cho nó ăn thịt tử điện điêu thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043677/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.