Đám hoàng tử hoàng tôn khá khách sáo, chỉ có hai người thái độ hơi hờ hững, không phải nhằm vào Tô Kính, bọn họ vốn không hợp với quần thể, chỉ ngồi một mình sau cái bàn dài từ từ nhấm nháp trà. Hai người nhẹ gật đầu với Tô Kính rồi dời mắt sang chỗ khác.
Đời này bọn họ sẽ không tham gia vào đấu tranh chính trị giành quyền giật lợi, không hứng thú làm quen đại thần trong triều. Họ vùi đầu vào tu luyện nên hình thành tính cách như vậy.
Đương kim thánh thượng còn khá trẻ, Kim Đan cửu trọng dễ dàng sống thêm hai, ba ngàn năm, chỉ cần không phi thăng thì không hoàng tử nào có hy vọng làm hoàng đế.
Chỗ ngồi kế bên có thiếu nữ mặc đạo y màu tím hỏi Tô Kính:
- Thế tử, sinh nhật Văn ca không biết thế tử mang thứ thú vị gì đến, cho mọi người mở rộng tầm mắt được không?
Thiếu nữ đạo y tím nói chuyện ngây thơ nhưng Vô Ưu công chúa thầm cau mày. Đang trong yến hội hoàng tộc, trực tiếp hỏi về quà cáp rất thô tục.
Tô Kính cười khổ nói:
- Đột ngột nhận được thiệp mời nên không có thời gian chuẩn bị, nghe nói bệ hạ am hiểu âm luật, chắc hẳn vương gia cũng giỏi đạo này, nên ta làm ra một thứ.
Tô Kính lấy một cây tiêu dài ra đặt ở trước mặt Võ Uy Quận Vương.
Võ Uy Quận Vương cười liếc qua, không để ý. Tiêu dài màu xanh nhạt lấm tấm sắc vàng như cánh hoa rơi, hồn nhiên thiên thành. Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043658/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.