Từ xác chết không điều tra được thứ gì, chỉ biết người chết già nua, không điều tra chết thế nào.
Trong Ngọc Kinh thành có một thế lực đã sinh trưởng cực kỳ cường đại. Chuyện này không chỉ làm Tô Kính lo lắng, bên hoàng đế mới là người lo nhất.
Bên Tô Mộ có tin tốt, Vô Ưu công chúa đề nghị bỏ vốn giúp đỡ nàng và Tô Kính thành lập tư quân, đây là vốn đầu tư lớn. Vô Ưu công chúa không như thế tử, nàng là công chúa duy nhất của đế quốc, tước vị rất cao, lấy bổng lộc cũng nhiều. Cộng thêm bệ hạ thường ban thưởng, tài sản của cải dày.
Một tin tốt khác là lễ thành niên, vốn là việc rất vất vả rối ren nhưng Tiêu Dao Hầu ra lệnh không tiếp đãi khách lạ, chỉ có Tô gia, Nguyên gia, cộng thêm hoàng đế sẽ phái đại biểu đến chúc mừng.
Việc vốn nên bận rộn mấy ngày giờ cơ bản giải quyết trong vòng một ngày, tính cách của Tô Kính không thích lãng phí thời gian vào loại chuyện này. Nên bây giờ Tô Kính trừ tu luyện ra mỗi ngày cắm cúi thiết kế bản vẽ, mệt thì tìm Tô Mộ bàn về vấn đề kiến thiết tư quân, một số suy nghĩ đối với thiết kế vũ khí.
Tô Kính rất thích cuộc sống như vậy, hắn hy vọng sẽ kéo dài chút. Nhưng một người ngây thơ đến mấy cũng phải trưởng thành.
Tô Kính nhớ một bài thơ mình từng viết: Khi hoa chớm nở sẽ có một thiếu niên chết đi. Năm này sang năm khác...
Khi ấy không hiểu cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043646/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.