Sở Dật Phi tức run người:
- Thế tử đang trêu chọc ta sao?
- Trêu chọc ngươi? Tiểu Sở, ngươi làm ta quá thất vọng. Đôi lúc người quá thông minh sẽ thiếu can đảm. Ta không kêu tiểu Sở giết người giữa đường, ta muốn ngươi tự đi làm.
- Ha ha ha ha ha ha! Ai không biết nói khoác?
- Vậy ngươi thử ngăn cản hôn sự của ta và công chúa xem ta có làm thịt ngươi không.
Tô Kính cười tủm tỉm nói:
- Ngươi là người Nguyên gia Tịnh châu, cũng xem như có thân phận, địa vị.
Sở Dật Phi biến sắc mặt nói:
- Ta tới cửa cầu thế tử, sao thế tử có thể dùng lời như vậy nhục nhã ta?
- Ngươi tới cửa cầu ta?
Tô Kính làm vẻ mặt kinh ngạc xoay người nhìn Tử Đằng, hỏi:
- Đồ Sở thiếu gia tặng đâu? Ngươi to gan quá, dám lén giấu?
Tử Đằng mỉm cười nói:
- Thiếu gia, Sở công tử đến tay không.
Mặt Sở Dật Phi tím lịm, đứng dậy bỏ đi.
Tử Đằng ở phía sau cười nói:
- Sở công tử, không tiễn!
Vai Sở Dật Phi run run bước nhanh hơn.
Tô Kính nói:
- Chuyện này ngươi đừng đi làm phiền mẫu thân của ta, ta cảm thấy ngươi nên lo tiền đồ của mình quan trọng hơn. Nếu phụ thân nghe nói chuyện này e rằng về sau ngươi sẽ...
Sở Dật Phi tức điên, dưới chân dùng thuật đạo súc địa chớp mắt đã ra cửa cái. Sở Dật Phi đi rồi Tô Kính cau mày. Tô Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043641/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.