Tiêu Dao Hầu thấy Tô Kính nhìn đầu rồng thì giới thiệu:
- Kính nhi, đầu rồng này tinh túy trong sừng rồng đã bị dùng hết, long đan cũng không có.
Tô Kính vốn định lấy cặp sừng rồng cho Ngão Thiết ăn thử xem có thể nâng cao lực lượng của nó không, nghe Tiêu Dao Hầu giới thiệu xong hắn dẹp qua một bên. Răng bị dùng hết, chỉ còn hai mươi bốn miếng nghịch lân, ngươi tạm thời không dùng được. Nếu bệ hạ truyền dạy cho ngươi cách luyện chế binh khí như thương mâu khi đó ngươi hãy trở về lấy nghịch lân này.
Ngắm từng món đồ, Tô Kính phát hiện đồ trong nhà kho có một điểm chung là rất hiếm hoi. Ví dụ đầu rồng ở thời đại này hầu như không thấy.
Trong nhà kho Tô Kính còn thấy nhiều thực vật, tài liệu yêu thú đã tuyệt chủng trong sách. Mấy thứ này tuy quý giá nhưng không giúp ích gì cho việc tạm thời tăng cao thực lực.
Tô Kính đi qua từng hàng kệ, rốt cuộc đến chỗ có các loại trang bị đã thành hình, nhưng phần lớn đều bị hư hao.
Tiêu Dao Hầu lên tiếng:
- Nếu Kính nhi muốn trang bị cứ tự do chọn, cái nào bị hư ta sẽ sai người tu sửa hoàn chỉnh trong vòng hai tháng.
Tô Kính lo tập trung tìm cơ duyên thuộc về mình, như không nghe thấy lời của Tiêu Dao Hầu. Gã nhìn bóng lưng Tô Kính, đứa trẻ này không giống như gã nghĩ, thứ trong nhà kho đa số rất quan trọng với Tô Kính, ít nhất cực kỳ quan trọng cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043627/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.