Tô Tiên vỗ tay cười nói:
- Thế tử nên nói là đệ nhất nhân đời thứ mấy của Tô môn. Ngại quá, trong thế hệ của ta thì ta là người thứ nhất thành tựu Kim Đan, nói là đệ nhất cũng không quá đáng. Mau kêu tiếng tỷ tỷ nghe coi, thế tử đi Dực châu ta hứa bảo vệ cho.
Tô Kính ngẫm nghĩ, Tô Tiên chưa đến ba mươi tuổi đã thành tựu Kim Đan đúng là đệ nhất nhân thế hệ này, có lẽ trong lịch sử Tô gia không được vài thiên tài như vậy.
Dưới tình huống bình thường thiên tài ý chỉ người chỉ tu đạo trong trăm năm đã thành tựu Kim Đan, Tô Tiên hơn xa thiên tài bình thường.
Tô Kính không tiếp lời, mỉm cười nói:
- Vào trong nói chuyện, bên ngoài gió lạnh.
Tô Tiên ngạc nhiên nhìn Tô Kính. Trong thế hệ này của Tô gia số người muốn nịnh nàng không đến ba, năm ngàn cũng cỡ bảy, tám trăm. Tuy Tô Kính có thân phận thế tử nhưng đặt ở Dực châu chỉ là thành viên trung tâm của gia tộc. Dạo này Tô Kính còn phải đi Dực châu chiêu mộ trợ thủ, vậy mà không tỏ ra nhiệt tình với nàng.
Trong phòng khách nhỏ có cái bàn đặt gần cửa sổ, ghế dài rộng lớn đặt đối diện nhau. Lục Hà đi lên cởi áo da cừu giúp Tô Tiên, đưa khăn cho nàng lau mặt. Hoàng Sương đã bày dụng cụ trà, Thanh Liên dùng lò nhỏ nấu nước.
Tô Kính và Tô Tiên ngồi đối diện nhau, ngoài cửa sổ lấp lánh ánh sáng tuyết, trời âm u. Hoàng Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043623/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.