Đại Quản Gia lên tiếng:
- Tuân lệnh lão gia!
Đại Quản Gia kêu thân binh và đệ tử Tô gia có trách nhiệm bảo vệ từ đường lại.
Tô Kính ở trong từ đường bốn ngày, sáng sớm ngày thứ năm hắn mới đi ra. Tô Kính không phát ra ngoài hơi thở gì, Nha Đầu canh giữ từ đường, rất ngạc nhiên khi thấy bộ dạng của hắn.
- Thiếu gia sắp Trúc Cơ?
- Ừm! Đỉnh Tiên Thiên, phỏng chừng hai năm ta chắc chắn Trúc Cơ.
Nha Đầu nhìn mặt Tô Kính chằm chằm như muốn thấy cái gì:
- Nhưng đã nhiều ngày như vậy thiếu gia nên Trúc Cơ rồi mới đúng.
Tô Kính cười khổ, lật tay lại, mấy món đồ nằm trong tay hắn. Một hồ lô đỏ rực cỡ ngón cái, một loan đao nửa vầng trăng, một chiếc nhẫn hai màu trắng đen. Tô Kính rùng mình, trên người khoác một phù giáp, tay cầm cây mâu ngắn đen thui.
Sau đó Tô Kính mở to miệng nhổ ra một quả ngọc phù, nó lơ lửng trước mặt. Trên ngọc phù lấp lóe lôi quang, có màu xanh nhạt, trong mấy vết rạn trên ngọc phù lấp lóe ánh sáng đỏ rực.
Nha Đầu nhẹ gật đầu, nói:
- Thì ra thế tử đã luyện hóa được nhiều đồ vậy, hèn gì qua bốn ngày mới chỉ là đỉnh Tiên Thiên. Thế tử không thấy tiếc sao?
Tô Kính khẽ thở dài:
- Hơi tiếc, à mà phụ thân có nói gì không?
Tô Kính nói tiếc là vì nếu hắn tiếp tục ở bên trong thì phỏng chừng ba thức phần giữa Long Xà Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043604/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.