Con yêu thú cái đầu to đến không thể hình dung, dài nhất là mấy cái răng dài cỡ cao ốc. Những cái răng nhỏ thì khủng như tên lửa lên mặt trăng, rậm rạp. Nếu bị hàm răng nghiền một phát thì cả ngọn núi cũng nát.
May mắn mai rùa của hắn đối với con yêu thú này nhỏ hơn hạt mè, hy vọng nó không để ý đến.
Tô Kính không dám nói gì nữa, hắn sợ mỉnh xui ảnh hưởng đến hành vi con yêu thú.
Vô Ưu công chúa hỏi:
- Tô Kính, nếu bị ăn thì ngươi có lời gì muốn nói không?
Ánh sáng chợt tối sầm, một dòng nước xiết từ bên dưới vọt lên đẩy mai rùa rời xa dung nham. Yêu thú há mồm hút, mai rùa và vô số ngọc đỏ bị hút vào miệng nó.
Tô Kính cảm thán rằng:
- Vô Ưu nói thật chính xác.
Vô Ưu công chúa còn độc miệng hơn hắn, nói bị ăn liền thành hiện thực. Vừa rồi lực lượng tuôn ra là lòng đất phun ngọc đỏ hình thành dòng nước xiết, yêu thú muốn ăn ngọc đỏ, không liên quan gì mai rùa của Tô Kính.
Vô Ưu công chúa nhìn quanh:
- Xui thật. Tô Kính nói xem chúng ta nên tự sát hay chờ thêm chút?
Cổ họng con yêu thú đủ rộng, nhiều thứ to bị nghiền hết. Mai rùa không lớn, có thể thuận lợi vào dạ dày yêu thú.
- Tự sát làm gì, có chết ta cũng phải kéo tới cuối cùng.
Tô Kính cắn răng nói:
- Con người của ta nghiêm túc, muốn biết mình chết như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043504/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.