Tô Mộ nói:
- Đây là nhà kho và chỗ ta tu hành. Khi ta tu hành rất có thể sẽ lộ ra đặc điểm yêu tộc nên phải ẩn khuất chút.
Tô Mộ nói rồi đẩy mở một cánh cửa đá, bên trong đen ngòm không có đèn. Tô Mộ vào trong, lấy một viên dạ minh châu treo trên nóc nhà.
Cửa đá lặng lẽ khép lại sau lưng, cửa đá làm bằng hắc diệu nham, căn phòng có thể ngăn cách thần thức nhìn ngó, hầu như phong kín.
- Ca cởi giày đi, nơi này...
Tô Kính nhanh chóng cởi giày ra. Phòng này rất lớn, trống rỗng không có vật trang trí nhưng dưới đất trải nguyên tấm da yêu thú, trắng như tuyết, lông xù. Trên vách đá đều là phù văn trận pháp, cảm giác có không khí lưu động dưới da yêu thú.
Căn phòng rất đơn giản và gọn gàng, trong góc có cái rương đá. Tô Mộ ném giày của mình và Tô Kính vào rương, cởi áo khoác ra sau đó ngồi xuống đất chờ hắn lấy bảo bối cho xem.
Tô Kính cởi áo khoác ngồi đối diện Tô Mộ, hắn lấy nguyên hòm Chu Tước đan dược ra trước nhất. Hòm dài rộng cao bốn thước, ba thước, hai thước. Mở nắp ra, bên trong chất đống bình ngọc, trong mỗi bình có sáu viên Chu Tước đan.
Tô Mộ nhìn dấu hiệu hoàng gia trên hòm, bỗng hết hứng thú.
Tô Kính nói:
- Đây là hoàng đế ban thưởng Chu Tước đan, ngũ muội lấy một nửa đi.
Tô Mộ giật mình kêu lên:
- Cái gì?
Giá trị của Chu Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043457/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.