Thương lữ lại tụ tập, phái người quan trọng ra giao dịch với thương đội Tô gia. Tô gia thuộc thương đội nhỏ nhưng lượng hàng hóa không ít chút nào, thường thứ mang về Dực châu sẽ không lấy ra giao dịch nữa, nhưng hàng hóa trên mấy xe lừa ngựa chắc chắn sẽ bán ra.
Mang mấy thứ này về Dực châu sẽ được thưởng cho hết, đám thương nhân không quan tâm Tô gia đòi bao nhiêu giá tiền, chỉ sợ Tô gia không bán. Hàng hóa của gia tộc luyện khí sĩ lớn không lo bị ế hàng, giá cả thực tế không cao vượt mức.
Tô Hà phụ trách bán hàng, gã quyết định bán ít nhất một nửa hàng hóa. Dù sao mang đống hàng hóa về không phải nhiệm vụ gia tộc, chẳng qua là chút phần thưởng họ tự kiếm.
Tô Hà còn bán một ít lừa ngựa, thế là đội xe nhanh chóng teo nhỏ. Bốn mươi chiếc xe lớn cộng thêm hơn năm mươi con ngựa thổ, tọa kỵ của đám người Tô gia rầm rộ bảo vệ đợt hàng nhỏ này.
Chậm trễ thật lâu sau đoàn người xuất phát, Tô Kính vẫn chọn ngồi xe, trong thùng xe có thêm hai thiếu niên. Hai thiếu niên là luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ, lúc công kích Lý Độc Hành bị hao hết lực lượng, tu dưỡng từ từ không dùng đan dược bổ sung. Đây là cách làm thông thường của luyện khí sĩ trong thời kỳ an toàn. Khi bên cạnh có nhiều đồng bạn, uống thuốc là lựa chọn tệ nhất.
Tô Kính nhớ hiện tượng dùng lung tung chất kháng sinh trên Trái Đất, hắn cảm thấy thật vớ vẩn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043431/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.