- Không cần phục vụ quên mình gì, chỉ theo như nhu cầu. Nếu như ta có thể thành công thu phục Tâm Ý tông khi đó sẽ tuyền chút khẩu quyết cho, để ngươi có thể ổn định lại cảnh giới, bảo đảm ngươi có một môn công pháp tu hành.
Tô Kính thầm nghĩ hắn đến Tô gia rồi khi nào rảnh sẽ tạo một vỏ trứng, làm hạt giống thần binh ẩn khuất chút để Quân Vô Tà yên tâm tu hành.
Chờ khi Quân Vô Tà luyện hóa hạt giống thần binh thì mọi việc đã muộn.
Đáng tiếc Tô Kính không có nhiều hạt giống thần binh, sư phụ không luyện chế nhiều chút. Chất liệu hạt giống thần binh vhiếm có, ít nhất thời đại Đạo Môn xương thịnh không tiện chế tạo.
Quân Vô Tà nghiêm túc nói:
- Thế tử, không có nhiều người đồng ý nhận tán tu như ta nên ta rất quý trọng. Vốn tưởng rằng đầu vào Tô gia bắt đầu làm từ tầng dưới chót, chịu đựng ba năm rồi sẽ có tư chác lĩnh binh, dưới tay có hai, ba trăm người đã đủ. Thiếu gai đồng ý cho ta lãnh đạo tăng binh, Quân mỗ vô cùng cảm kích.
Ưng Dương bắt lấy cơ hội lên tiếng:
- Ngươi còn tự xưng Quân mỗ? Hoặc gọi chủ công hoặc kêu thiếu gia, vậy mới thân thiết đúng không?
Ưng Dương cảm thấy mình không có khí thế như Khuyển Thập Lang, hoặc nên nói là gã không có thiên phú chó săn.
Quân Vô Tà không do dự nữa, chắp tay nói:
- Thiếu gia, việc tăng binh có khó đến đâu ta cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043386/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.