Then cửa rời ra, Quân Vô Tà lên tiếng đẩy cửa vào. Bước vào phòng Quân Vô Tà đánh rùng mình, Tô Mộ phát ra thuật hàn băng chỉ mới tan biến, nhiệt độ cănp hòng lạnh hơn bên ngoài.
Tô Mộ chỉ cái ghế:
- Ngồi.
Tô Mộ ngồi xuống cái ghế khác, chờ Quân Vô Tà ngồi rồi nàng chỉ dụng cụ trà trên bàn:
- Mời.
Quân Vô Tà cho rằng tính cách của Tô Mộ vốn là thế, không hay biết vì không được ở chung với Tô Kính nên nàng hết hứng thú, không muốn nói chuyện nhiều. Nếu không phải Tô Kính sắp xếp cho Tô Kính quản lý tăng binh thì Tô Mộ không bao giờ muốn gặp người này.
Quân Vô Tà bưng tách trà lên tự rót trà cho mình, nhưng phát hiện nước trà đã đóng băng không đổ ra giọt nước nào được.
Quân Vô Tà lúng túng đặt tách trà xuống, hỏi:
- Nên xưng hô tiểu thư thế nào?
Tô Mộ nặn ra nụ cười trả lời:
- Tô Mộ.
- Khụ, Tô Kính thiếu gia là...của tiểu thư?
- Tô Kính là ca ca của ta, ngươi đến đây vì muốn hỏi về chuyện ca ca của ta đúng không?
Quân Vô Tà gật đầu nói:
- Tuy đã xem ấn tín nhưng trong lòng vẫn không yên. Thân phận của thiếu gia không sai nhưng đám đầu trọc Phật môn không dễ đối phó, lần này ra Băng Tuyết trường thành có phương án gì không?
- Cái đó ngươi khỏi phải lo, đã sớm chuẩn bị hết rồi.
Thấy Quân Vô Tà nhìn mình, Tô Mộ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043384/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.