Tô Mặc nhíu mày nói:
- Ta lớn hơn ngươi.
- Ta sẽ chấp chưởng quân đội thay muội muội, tất cả trắc nghiệm vũ khí đều qua tay ta.
Tô Mộ chỉ nói một câu khiến Tô Mặc nhiệt tình kêu muội muội.
Thấy Tô Kính nhìn chằm chằm Tô Mặc từ trên xuống dưới, Tô Mộ không kiềm được hỏi:
- Y phục của nàng có vấn đề gì?
Tô Kính gật đầu nói với Tô Mộ:
- Cảnh giới của Tô Mặc không đủ, luyện chế bộ đồ này để điều khiển chiến giáp kia, rất dễ bị thương, khi khống chế tiêu hao nhiều lực lượng thần thức hơn, mất nhiều hơn được.
Tô Mặc nói:
- Hết cách rồi, không đủ tiền. Theo lý thuyết áo da này nên dùng long giao, nếu dùng da mặc ngọc tê có thể khảm đủ ngọc thạch.
- Quá lãng phí, chờ có dịp ta thiết kế cho nàng một bộ, chủ yếu là vấn đề về ý tưởng. Giảm thấp giới hạn mặc áo xuống mức Tiên Thiên kỳ, không thể quá mắc. Một doanh năm ngàn người có năm bộ là được, nhiều hơn nữa chỉ việc giữ gìn nó đã không nuôi nổi.
Tô Mộ nhạy bén nhận ra then chốt vấn đề. Tô Mặc không có đủ tài nguyên hoàn thành ý tưởng của mình, nếu Tô Mộ và Tô Kính cung cấp tài nguyên, Tô Mặc sẽ hoàn toàn đầu vào trong quân đội của nàng rồi.
Cuối cùng phải xem ý Tô Kính coi Tô Mặc đáng giá bao nhiêu tiền. Nếu giá trị lớn thì thu nạp Tô Mặc vào trung tâm cũng được, giờ chưa thành lập quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043372/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.