Tiểu nhị đổ mồ hôi lạnh, xem ra gã đã coi thường công tử trẻ này. Tiểu nhị vội xin lỗi Tô Kính, đưa hắn lên thêm ba tầng lầu. Tiểu nhị mời Tô Kính ngồi nghị trong phòng khách nhỏ, còn mình đi vào thông báo.
Có người đưa trà lên nhưng Tô Kính không uống, hắn đã quen uống nước chảy ra từ linh lung thạch tùy thân mang theo rất nhiều. Thái độ đó khiến người hầu hạ càng hết sức cẩn thận.
Rất nhanh tiểu nhị trở lại mời Tô Kính vào trong, nét mặt mừng rỡ. Nếu mối làm ăn này thành công thì chắc chắn gã sẽ lên chức.
Đi qua con đường hẹp hòi, bên trong là phòng nhỏ, phía sau phòng nhỏ là phòng ở của lão bản cửa hàng này.
Lão bản đã ra đón, dáng người mập mạp, đầu hơi trọc, y phục hoa mỹ, tay đeo sáu chiếc nhẫn lấp lánh sáng.
Tô Kính ngạc nhiên, lão bản của cửa hàng này chỉ là phàm nhân bình thường.
Trong lòng Tô Kính nghĩ giá trị của cửa hàng cực lớn, nhìn những người sau bàn công tác kiểm tra trướng mục là biết, làm ăn một năm thu vào hàng trăm vạn hoàng kim là ít. Huống chi nơi này không phải giao dịch vàng bạc suốt, có nhiều vật tư luyện khí sĩ qua lại, phỏng chừng tài sản của lão bản còn nhiều hơn đa số chưởng môn của môn phái nhỏ.
Người thường có tài phú lớn như vậy rất nguy hiểm.
Tô Kính không biết hắn đánh giá lão bản làm lão bản toàn thân tê liệt. Ánh mắt của Tô Kính đối với lão bản tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043340/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.