Tô Kính hiểu rõ không phải Tô Mộ cố ý mà vì trong Phục Ma thành nàng được nhiều ích lợi, trong một chốc không tiêu hóa nổi. Nếu là nhân loại còn có thể làm từ từ nhưng Tô Mộ là bán yêu, huyết mạch yêu tộc muốn thừa dịp thức tỉnh.
Hồ Lô khẩu là một chỗ quan ải, có một vạn hai ngàn quân Tô gia trú đóng. Một vạn hai ngàn người là một đội quân uy hiếp các tông Phật môn. Phật môn bị dồn ép đến vùng đất lạnh lẽo môi trường khắc nghiệt, Phật môn đã rất sợ Đạo Môn nhưng Tô gia vẫn nâng cao cảnh giác.
Đám người Tô Kính đến Hồ Lô khẩu, đã sớm phái một tiểu đội thám báo đi quan ải thông báo. Lúc Tô Kính đến, Tô Mộ ra mặt xem lệnh bài, hai trăm người được cho vào thành nhỏ Hồ Lô khẩu.
Hồ Lô khẩu không lớn, mạn bắc thành thị có cái chợ khá lớn, người trong ngoài Băng Tuyết trường thành đều giao dịch tại đây. Chợ vắt ngang mọt con phố, dài hơn hai trăm bốn mươi trượng, hai bên là nhà lầu cao ba tầng. Mỗi cách một khoảng sẽ có một tòa tháp cao chín tầng.
Đi qua con phố này có một quảng trường nhỏ, có người bày hàng trong gió rét.
Tô Kính tò mò sai Khuyển Thập Lang đi hỏi. Hóa ra Tô gia không cấm người dân ngoài Băng Tuyết trường thành nhập cảnh. Trong phạm vi trăm dặm ngoài Băng Tuyết trường thành mỗi thôn xóm hoặc bộ lạc đều có đăng ký trong Tô gia, tuy không phải con dân của đế quốc nhưng thuộc quản hạt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043323/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.