Tà thuật sư không chịu mạo hiểm nữa, gã chỉ huy khô lâu xám trắng trùng kích tường thành tiêu hao mũi tên. Trên tường thành, một ngàn hai trăm cung tiễn thủ bình tĩnh bắn, tốc độ của khô lâu không mau, bọn họ chỉ bắn trật khoảng một nửa.
Tô Quyết Tâm nhìn chiến trường, trong lòng cay đắng. Phe địch có nhiều khô lâu, đám binh sĩ của gã thật sự sẽ gục ngã tại Hồ Lô khẩu sao? Không rút lui được, đám khô lâu xông qua Hồ Lô khẩu thì phía sau là bình nguyên, có thôn trang, những thôn trang có thể bổ sung binh lính cho đối phương.
Hạ gục năm trăm kỵ sĩ giáp đen là chiến quả lớn nhất, giống như Tô Quyết Tâm sơ sẩy, đối phương cũng tính sai phòng cụ trên đầu tường.
Tô Quyết Tâm kêu một thân binh lại:
- Đi nói với Tô Sư hát đan dược dùng cho việc phòng bị, trận chiến này nếu không có viện quân thì chúng ta không giữ nổi, giết được vài kẻ địch cũng tốt.
Khi nói câu này nét mặt Tô Quyết Tâm tỏa sáng khác lạ, gã đến đây vì nhiệm vụ gia tộc, kiếm được nhiều công huân, sau khi trở lại sẽ có cơ hội đi Thanh Minh phủ một chuyến.
Có lẽ không có cơ hội, nếu Tô Quyết Tâm bỏ lại đệ tử Tô gia một mình chạy trốn thì còn mặt mũi gì quay về Phục Ma thành?
Chiến, chết trận thì thôi!
Tô Kính không ngăn cản Tô Quyết Tâm, hắn chỉ ra lệnh Ưng Dương đi doanh địa của mình tùy thời chờ sai khiến đánh thức hai trăm binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043304/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.