Tô Ảnh đau khổ che đống đầu của mình, vò rối:
- Thì ra ngạo mạn thật sự là nguyên tội.
- Ngươi không chỉ ngạo mạn, nói ra thì ngươi đã cứu ta, với tính của ta sẽ không xuống tay với ngươi. Ai kêu ngươi ngu bộc lộ ra một vài thứ, ngươi không nói thật với ta. Thật ra người Tô gia đã nhìn thấu sự tồn tại của ngươi rồi, ngươi không thể che giấu Lục Đạo Thần Giám thay ta, đây mới là nguyên nhân ta giết ngươi.
- Không thể nào!
- Ta đã gặp hoàng đế, hắn là Kim Đan cửu trọng, tất cả lực lượng, pháp tắc vượt ngoài tầm phỏng đoán của ta. Hoàng đế không nhắc đến chuyện của ngươi. Một Kim Đan thất trọng của Tô gia chúng ta nhìn thấu bộ mặt thật của ngươi. Hiện tại ngươi nói cái gì đều muộn, chỉ trách ngươi không đủ thật thà, ban đầu lừa gạt thì kết thúc là chai ly thôi.
Khí linh Lục Đạo Thần Giám rít qua kẽ răng:
- Ta tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì vì ngươi, Tô Kính, hãy bỏ ý định đó đi. Muốn giết ta thì cứ tới đây!
Tô Ảnh thử rất nhiều cách nhưng không thoát ra trứng khí linh được. Việcn ày bình thường, cả người Bồ Tát có xá lợi là thứ cứng rắn nhất, sấm sét đặc biệt công kích nó, không chỗ không ở.
Trong không gian quẻ chấn đầy lôi quang, trứng khí linh cũng bị lan đến. Nếu Tô Kính thật sự có thể khống chế lực lượng lôi quang thì khí linh đã bị diệt từ lâu, chẳng cần phun nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043228/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.