Đã trễ thế này còn tìm hắn, ai vậy? Hắn không có bằng hữu nào trong Phục Ma thành.
Ưng Dương đi đón người, Tô Kính dứt khoát đi phòng khách chờ. Một nữ nhân trẻ tuổi đi theo sau lưng Ưng Dương, khoảng mười tám, chín tuổi, mặc váy dài màu đỏ, dán vẻ phấn chấn. Tuyết rơi nhiều, váy của nàng rất mỏng, da tay trong suốt như dương chi bạch ngọc mượt mà.
Nhìn thấy Tô Kính, nàng rất xa gọi một tiếng thế tử, khẽ gật đầu thăm hỏi.
Tô Kính đành giơ tay ra hiệu vào phòng khách rồi nói.
Vào phòng khách, hai người ngồi xuống.
Thiếu nữ tự giới thiệu mình:
- Ta gọi là Tô La, muốn đi quốc gia Tà Thần kiến thức một phen nhưng ta không muốn vào bộ đội, cũng không muốn làm phụ tá cho thế tử. Nên ta đến xin chỉ dẫn làm sao mới đồng ý mang ta theo?
Tô Kính bật cười khuyên Tô La:
- Quốc gia Tà Thần khá nguy hiểm.
- Ta sắp Kim Đan, vốn nên đi Thanh Minh phủ nhưng tính tình không yên ổn được, chắc sẽ có kiếp số, đành tự mình tìm đường ra, thế tử...
- Ta ở Hồ Lô khẩu chính mắt thấy Kim Đan bị tiêu diệt, khoảnh khắc thành tro. Tô La cần gì đi xa vậy?
Tròng mắt Tô La xoay tròn, khẽ thở dài:
- Nói thật đi, ta thích luyện khí, nghe nói ngươi cống hiến bản vẽ cho gia tộc nên muốn trao đổi lâu dài với ngươi. Đó là một nguyên nhân, nhưng ta đúng thật có kiếp số trong người, đi hay ở đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043159/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.