Vô Ưu công chúa nhìn sắc mặt vui mừng của Tô Kính, khẽ thở dài:
- Cái tên không lương tâm.
Tô Kính miễn cưỡng nói, hắn hơi thói quen cảm giác trên người:
- Vô Ưu.
Tô Kính nói với Vô Ưu công chúa:
- Khi Tô Mộ giới thiệu nàng thì ta... nói chung là cái lần ta thấy nàng thì đã quyết định dù nàng không vừa mắt ta thì ta cũng sẽ cố gắng tìm cách khiến nàng đổi ý.
Tô Kính nói lưu loát sau đó trán ướt đẫm mồ hôi.
Vô Ưu công chúa dùng tay áo lau mồ hôi cho Tô Kính, hỏi:
- Tại sao?
Tô Kính trả lời:
- Vừa thấy đã yêu.
- Đáng thất vọng.
Tô Kính nghiến răng nói:
- Không thất vọng, ta nói thật!
Tô Kính không nói liền câu được, mỗi một chữ làm trong cổ họng rất khó chịu.
- Vừa thấy đã yêu có thể kéo dài bao lâu?
- Cho đến ta chết.
- Nếu ngươi không chết thì sao?
- Vậy thì không có cuối.
Vô Ưu công chúa nhảy lên giường, chống cằm nhìn hắn:
- Chắc kiếp trước ngươi lừa rất nhiều nữ nhân.
Tô Kính nói từng chữ:
- Kiếp trước ta một thân một mình, cho nên đời này không muốn như vậy nữa.
Vô Ưu công chúa hỏi:
- Ta nên nói cái gì?
- Nói nàng không tin, sau đó để cho ta chứng minh cho nàng xem.
Vô Ưu công chúa cười, vỗ mặt Tô Kính:
- Ta không nhàm như vậy, thừa dịp bây giờ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043136/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.