Lâm Hoành Sơn hạ gục tất cả luyện khí sĩ sau đó đến trước mặt lão nhân, vỗ nhẹ vai lão:
- Thiên Địa Luân của ngươi nát.
- Đúng, thật đáng tiếc, ta không thể ngờ sẽ chết trong tay người như ngươi trong.
Mặt lão nhân đầy tiếc nuối, không có đau khổ và căm hận.
- Nếu Thiên Địa Luân của ngươi không nát thì ta sẽ giữ lại ngươi. Đáng tiếc.
- Không có gì phải tiếc, ta chết mới là kết cục tốt nhất.
Không ai nghe được đoạn đối thoại nhưng lão nhân không hé răng hai chữ Binh gia. Lão không hận Lâm Hoành Sơn, chỉ hận mình không thể đầu vào đúng người, nên lão sẽ không thốt ra lời nào có lẽ làm lộ thân phận của Lâm Hoành Sơn. Rất kỳ diệu, lão nhân sắp chết, một tay Lâm Hoành Sơn gây ra nhưng lão sợ nhất là gã chết.
Đã bao nhiêu năm, những di mạch Binh gia lão biết trừ người trước mắt ra không ai có thể tu luyện thành Bạch Hổ Luân. Có lẽ người này không cách nào vực dậy Binh gia nhưng có thể để bí pháp Binh gia tiếp tục truyền thừa.
Lâm Hoành Sơn hiểu rõ tấm lòng lão nhân, gã bỗng thả Thiên Địa Luân ra. Hiện giờ Lâm Hoành Sơn phát ra Thiên Địa Luân rất nhuần nhuyễn, Tiêu Dao Hầu cách xa hai dặm sẽ không phát hiện ra.
Sau khi phong tỏa không gian, Lâm Hoành Sơn hỏi:
- Nói đi, ngươi còn truyền nhân không?
- Thật nhiều, nhưng thiên tư không tệ thì chỉ có một, chưa xuất sư, mới vừa tu luyện ra Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043093/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.