Tô Kính không sốt ruột, nguyên khí và linh khí trong đại điện này đậm hơn linh trì gấp trăm lần, còn có vô số mảnh nhỏ phù văn tựa như mảnh vỡ linh hồn lơ lửng trôi nổi, có thể tùy thời thu lấy. Đó là các đời hoàng tộc tu luyện cướp được, sau khi chết đều để lại đây, ngươi có thể hấp thu bao nhiêu không phải dựa vào lực lượng còn còn có duyên phận. Không thích hợp ngươi thì dù có là Kim Đan cửu trọng cũng không thể đảo ngược đại trận hút vào trong người.
Đôi mắt Tô Kính đặc biệt, hắn thấy Vô Ưu công chúa hấp thu những mảnh nhỏ phù văn nhiều hơn hắn gấp đôi.
Mợ nó, không lẽ tư chất của công chúa hiện tại vẫn hơn ta gấp đôi trở lên?
Không đúng, bởi vì nàng có huyết mạch hoàng tộc còn ta thì không. Giờ hai người như một thể, chuyện này sẽ...
Tô Kính chưa nghĩ xong mảnh nhỏ phù văn tăng tốc chui vào người hắn, chớp mắt ngang ngửa Vô Ưu công chúa.
Cái này không liên quan gì thiên phú của Tô Kính, hai người đang song tu hòa làm một thể, hắn là Vô Ưu, Vô Ưu là hắn.
Cứ thế Tô Kính và Vô Ưu công chúa được ích lợi gấp bốn lần, còn chưa tính các loại nguyên khí, linh khí hỗn hợp rót vào người được lợi thế nào nữa.
Nhưng hai người không ai là Kim Đan, cảnh giới không cao, dù hấp thu ích lợi gấp trăm lần cũng không thể dao động căn cơ tông miếu, thậm chí không khiến phía ngoài chú ý.
Thuần Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043079/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.