Lời ăn tiếng nói, cách tự hỏi của Tô Kính có lẽ có thể từ từ thích ứng thế giới này, nhưng không có chút dấu vết Trái Đất sao?
Tất nhiên có, Tô Kính còn lỡ mồm nhắc danh ngôn Trái Đất.
Nếu bị người xuyên việt đến từ Trái Đất nghe được thì hết đường giấu thân phận.
Tiêu Dao Hầu là người xuyên việt/ Chắc không phải. Nguyên Lăng Hồng thì sao? Cũng không.
Nhưng còn người bên cạnh? Tô Kính từng gặp nhiều người, trước kia hắn đã nói gì?
Tô Kính ngơ ngác ngồi trên giường, Vô Ưu công chúa nằm cạnh hắn thí thở đều đều. Bất giác phía đông nhuộm sắc trắng, Tô Kính thở dài thườn thượt gác chuyện này sang bên. Nếu đã xảy ra thì không có gì để bù đắp, tuyệt đối nhớ cẩn thận đừng để sơ sẩy gì là được.
Vô Ưu công chúa ngồi dậy, áo ngủ bằng gấm chảy xuống lộ ra làn da mềm mượt hơn gám vóc:
- A Tô Kính, hình như ta nằm mơ.
- Ừ, mơ.
Vô Ưu công chúa nằm cái phịch xuống giường, tay xoa trán:
- Ta mơ mình biến thành Chu Tước, thật tệ.
Tô Kính trả lời:
- Ta cũng mơ thấy mình biến thành một con rồng, cảm giác đúng là tệ.
- Ta là nhân loại thuần chủng.
- Ta cũng vậy, Vô Ưu.
- Có mấy lời ta vẫn muốn hỏi, nhưng sợ...
- Hỏi gì?
Vô Ưu công chúa nhìn nóc giường, mắt đờ đẫn:
- Ta muốn biết làm nửa yêu Tô Mộ có cảm giác gì.
Tô Kính vỗ nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043066/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.