Vô Ưu công chúa lắc đầu:
- Thứ này... không hợp lẽ thường, đừng để người ngoài biết. Chúng ta phải cải tạo hoàn toàn thay đổi, tự mình dùng đi. Ngươi có nghĩ tới không? Nếu ngươi hiến tặng nó cho phụ thân thì phụ thân lấy cái gì khen thưởng ngươi, để ngươi nhiếp chính thay thúc thúc sao?
Tô Kính gật đầu nói:
- Ta hiểu rồi, công lớn khó phòng.
- Đại khái là vậy. Ưng Dương, Khuyển Thập Lang, hai ngươi nghe kỹ, nếu chuyện này lộ ra nửa chữ từ miệng hai người là hại thiếu gia, bản vẽ này...
Tô Kính ném vào Long Xà Bát Cảnh Bình:
- Trừ phi là Chân Tiên nếu không chẳng ai có thể từ bên ngoài phát hiện bên trong có cái gì
Vô Ưu công chúa nhìn hòa thượng già:
- Vô Niệm.
Hòa thượng già cúi đầu.
- Trong Tâm Ý tông có ai biết chuyện này không?
- Chỉ có một mình ta, nếu ta cảm thấy mình sắp viên tịch sẽ nói cho chưởng môn kế nhiệm biết về nó. Nhưng sau này không cần, thứ này là của thế tử.
- Vậy thì tốt. Chuyện này chúng ta chỉ có thể len lén làm, Tô Kính hãy dùng khôi lỗi của mình tính bước đầu trước. Vô Niệm, ngươi hãy kêu hết người Tâm Ý tông đến, ta cần xây dựng Phật môn chiến tháp phòng ngừa bất trắc.
- Công chúa, tại sao không xin hoàng gia giúp đỡ?
Vô Ưu công chúa đáp:
- Giờ thúc thúc của ta quản lý mặt này, ta không tin người hắn phái đến.
Hòa thượng già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043056/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.