Ưng Dương cúi đầu, nói:
- Mười lăm năm.
- Lần sau ngươi lại dùng biện pháp này dốc sức liều mạng, đừng có đứng sau lưng ta. Sắc mặt Tô Kính bêến thàh băng giá. Ưng Dương sững sờ, nội tâm ủy khuất nhưng vẫn đáp lời.
Tô Kính nói:
- Mỗi một chủng đạo pháp cũng không dẫn đầu luyện khí sĩ đi về kết cục như nhau. Ngươi xem, Tô gia tu luyện Thanh Minh Chân Giải người có bao nhiêu, cuối cùng lại có bao nhiêu đệ tử Tô gia đạt được kết quả như vậy.
Ưng Dương nói không ra lời, Tô Kính lại nói:
- Nói sau, ta hi vọng ngươi giúp ta, không phải hi vọng ngươi trở thành một Phó Thanh Sơn khác.
Nội tâm Ưng Dương chấn động, Tô Kính nói giống như ánh mặt trời xé tan lo lắng của hắn, rơi trên người hắn, trải qua thời gian dài, chuyện làm nội tâm hắn phức tạp bị một câu của Tô Kính giải quyết tất cả.
Tô Kính tiếp tục nói:
- Các ngươi đi cùng ta, vận khí không tốt sẽ chết trận sa trường, ta cũng không có biện pháp. Chỉ có còn sống sót, sớm muộn gì có một ngày ta sẽ mang các ngươi đạt tới cảnh giới trường sinh bất tử.
- Thật sao, thiếu gia!
Khuyển Thập Lang gọi to.
- Câm miệng!
Tâm tình Ưng Dương chuyển biến tốt đẹp, lập tức răn dạy Khuyển Thập Lang.
- Ưng Dương, ngươi phải cẩn thận chút, ta rơi vãi một chút máu chó lên người của ngươi.
- Hừ, máu chó của ngươi còn có bao nhiêu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042946/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.