Tiên đạo văn minh cũng không phải không thể nhưng cái giá tương đối cao, hao tổn lớn hơn, cho nên Tô Kính hiện tại phát ra mệnh lệnh chỉ đạt tới cấp bậc tiểu kỳ. Muốn diệt quân đoàn kẻ địch chỉ cần một doanh năm ngàn người là đủ rồi.
Không phải không coi trọng chỉ huy, mà là vấn đề thành phẩm.
Tô Kính bảo chiến hạm công kích thẳng vào chi kỵ binh hai ngàn người kia.
Những cột sắt có phẩm chất to như cát chén giáng xuống, có hai kỵ binh mệnh khổ bị nện vào đâu và chết tại chỗ.
Trọng giáp kỵ binh phòng ngự cũng có hạn.
Hai tên võ giả cảnh giới Kim Đan phẫn nộ vung vẫy trường đao, lăng không chém đứt mấy chục cột sắt, sau đó các cột sắt nổ tung.
Tô Kính không thể chế tạo thuốc nổ trong chiến tranh nhưng hắn lại có thể chế tạo ra nổ tung uy lực còn mạnh hơn thuốc nổ, thành phẩm hơi cao hơn mà thôi.
Bởi như vậy, vũ khí cùng loại không thể sử dụng nhiều lần, chỉ có thể dùng vào thời khắc mấu chốt.
Nhất là thời khắc mấu chốt, thực sự không phải là thời điểm nguy hiểm mấu chốt. Ví dụ như hiện tại, Tô Kính có nắm chắc dùng hai mươi chiếc chiến xa, cộng thêm năm trăm kỵ binh, hai ngàn bộ binh là có thể toàn diệt hơn hai ngàn trọng giáp kỵ binh của đối phương.
Tổn thất của mình thế nào? Không duyên cớ thành toàn danh tiếng anh hùng cho đối phương, đây là chuyện không thể.
Công kích bi tình lúc cuối cùng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042870/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.