Có Thần Hành Phù, mỗi canh giới có thể đi được ba trăm dặm. Đây là tình huống Luyện Khí sĩ không bị quấy nhiễu, có thể đạt đến tốc độ cực hạn.
Hai nghìn dặm cần phải đi cả ngày, cho dù đi tới hừng đông cũng không tới, cũng không thể đi nhanh nữa.
Có tinh đồ chỉ dẫn, không cần người địa phương dẫn đường làm gì, ba người Tô Kính một đường đi nhanh, đi vào lòng chảo dòng sông. Bỗng nhiên Tô Kính dừng lại, nói:
- Phía trước có người!
Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu cũng không dám dùng thần thức dò xét lung tung, chỉ có Tô Kính dựa vào lực lượng lục đạo thần giám thăm dò đường đi, phát hiện phía trước có người, hắn nhìn hai người phía sau và hỏi ý kiến.
Muộn như vậy có người đi vào lòng chảo sông hoang vu, nhất định là đang làm việc gì đó.
Không gây phiền toái thì né qua, thật lãng phí nửa canh giờ cũng không sao cả. Nơi này là Võ Thánh đảo, dò xét ven đường chính là người tu hành nên làm, hơn nữa còn cần phải làm.
Mộ Ngân Mâu thấy Tô Mộ không nói lời nào, thấp giọng nói:
- Có biết tin tức cụ thể không?
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Chuyện này khó, phái khôi lỗi giấy đi vào, có lẽ được.
Mộ Ngân Mâu suy nghĩ và nói:
- Nếu như chúng ta đi thời khắc này đại khái giữa trưa có thể đi vào. Nhưng Võ Thánh di tích phải đi vào ban đêm mới có thể dễ dàng, tốt nhất là thời gian nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042788/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.