Tô Kính mang theo hai người tìm một dốc núi nghỉ ngơi một chút, chủ yếu đang sửa sang vật trên người, đồng thời nghe Mộ Ngân Mâu nói một ít nguy hiểm trong di tích Võ Thánh, còn có các điểm cần chú ý.
Nếu cần thiết đám người Tô Kính hoàn toàn có thể mua thêm vũ khí và phù lục nhằm vào nguy hiểm trong di tích Võ Thánh.
Bố trí xong trận pháp phòng ngự chung quanh, sau khi dùng kết giới cách âm, Mộ Ngân Mâu lúc này nói với Tô Kính và Tô Mộ:
- Võ Thánh lưu lại động phủ, bởi vì niên đại đã lâu cho nên trân pháp phòng ngự lớn nhất đã mất đi động lực, không thể vận chuyển. Bên trong phiền toái nhất chính là những tâận pháp tiêu hao phẩm vẫn còn bảo hộ động phủ.
Có đạo lý gì?
Tô Mộ không hiểu.
Tô Kính cũng không vấn đề, đương nhiên hắn hiểu trận pháp binh gia khác với đạo gia. Trận pháp phong ấn cường đại là bởi vì tùy thời khởi động, chỉ cần có cường giả chết ở bên trong sẽ biến thành chất dinh dưỡng của tâận pháp. Tâận pháp binh gia sau khi phong ấn có được công năng bổ sung năng lượng, thời gian mấy vạn năm vẫn còn bốn thành uy năng.
Về phần trận pháp có công kích hay không phải xem có đụng đệ tử binh gia hay không.
Tô Kính dám đến cũng bởi vì trận pháp binh gia biết nhận thân thích. Trong bách gia chỉ có đệ tử binh gia tu luyện ra Phong Hỏa Luân mới có thể đi lại tự do bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042780/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.