Thật sự làm cho người ta hâm mộ. Đoán chừng là đồ do hoàng đế cho.
Mộ Ngân Mâu cũng chỉ có thể hâm mộ. Có một hoàng đế làm cha vợ, chính là chuyện thoải mái. Loại đồ tương đương với đạo khí tuyệt phẩm cũng có? Không đúng. Chỉ sợ là tiên khí sứt mẻ, là đồ từ thời kỳ viễn cổ lưu lại. Hoàng gia thực sự tài lớn khí thô, cho con rể vật như vậy.
Tô Kính không biết đã bị xem thành tiểu bạch kiểm. Hắn nhìn Mộ Ngân Mâu nói:
- Chỗ của ta có con lươn biển cỡ nhỏ. Hai người cưỡi, lại thêm nàng nữa, ba người chúng ta chen chúc một chút, theo lũ lụt lao ra khỏi Phi Thiên Thành vẫn không có vấn đề. Mặt khác...
Mộ Ngân Mâu gật đầu nói:
- Được rồi. Trong Phi Thiên Thành có kho vũ khí. Nghe ý của lão tổ. Cho là binh khí đẳng cấp đạo khí cũng không phải ít.
- Tìm một con loại nhỏ, mở mắt một chút.
Tô Kính giục.
- Ta cũng không biết vị trí cụ thể. Phải tính toán một chút trước.
Mộ Ngân Mâu dứt khoát dùng ngón tay vẽ trên mặt đất. Từng đường cong bị nàng sử dụng chân khí bố trí ra, hình thành đường viền. Sau đó Mộ Ngân Mâu tính nhẩm chừng năm phút, mới nói:
- Vị trí có hơi xa. Cách nơi này, đại khái hai dặm. Đó là kiến trúc giống như một ngôi miếu. Ngươi nhớ không?
- Nhớ. Ta còn tưởng rằng là từ đường gì. Binh Gia cũng tôn trọng bái tế tổ tiên. Không nghĩ tới là kho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042730/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.