Loại quân lương này, Tô Kính cũng không thể cho tù binh ăn.
Xem ra, chỉ có thể tìm Mộ Ngân Mâu mượn tạm. Mình giúp nàng chiếu cố, thế nào nàng cũng nên biểu thị một chút.
Thu dọn chiến trường xong, ở ngoài thành bố trí doanh địa, ổn định tù binh. Bận rộn đến tận đêm khuya, mới chờ được Mộ Ngân Mâu tới. Mộ Ngân Mâu lại tương đối bực mình. Nàng nhận được sự giúp đỡ của Tô Kính, dễ dàng thoát khỏi kẻ địch. Nhưng sau đó, nàng lại nhận được tin tức tình báo, đối phương ở dưới sự công kích trên không trung của Tô Kính, dễ dàng tan tác.
Rất nhiều cường giả trong quân bị Tâm Ý Tông một lần tiêu diệt.
Bận rộn nửa ngày, nàng tổn thất mấy nghìn đội quân, giúp Tô Kính kiềm chế phân chia binh lực của đối thủ. Nhưng lợi ích gì nàng cũng không hề mò được.
Tô Kính nhìn thấy được vẻ cay đắng trên mặt của Mộ Ngân Mâu, cười nói:
- Ngân Mâu, mời nàng qua đây, là muốn nhờ nàng giúp một tay.
- Có việc gì, ngươi cứ nói không cần khách khí.
- Ta bắt được hơn bảy mươi vạn quân địch làm tù binh, nuôi không nổi...
Trong mắt Mộ Ngân Mâu nhất thời sáng lên, lập tức đến:
- Ta muốn. Ngươi ra giá đi!
Tô Kính ngây ra một lúc, không biểu hiện ra ngoài, chỉ do dự nói:
- Cái này, ta cũng không tiện nói.
- Ngươi là sợ bán đắt, hay là sợ bán rẻ?
Tâm tình Mộ Ngân Mâu bỗng nhiên tốt hơn. Nàng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042591/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.