Những điều này chỉ là phí công. Mấy lần công kích trước của Lục Quy này cũng không tính là thật sự cường đại. Nó giữ lực đã lâu, từ trong quân doanh đi ra, vẫn luôn chuẩn bị tiến hành lần công kích mang tính phá hủy này.
Trong con mắt Tưởng nguyên soái có chút tiếc nuối. Nếu như Lục Quy có thể lại tiến giai thì tốt rồi. Chờ tới khi mình thành tựu Bạch Hổ Nguyên Thai, lực chiến đấu của Lục Quy lại có vẻ có chút chưa đủ. Thậm chí không chịu nổi áp lực từ nhiệm vụ Thiên Địa Luân của mình.
Lôi quang này nổ mạnh, rơi vào trên tường thành. Trên tường thành, phù văn màu vàng giống như rương giấy bị lưu tinh đập trúng, lướt qua giai đoạn nghiền nát, trực tiếp hóa thành hư vô.
Đạo lôi quang này cắt tường thành rất dày ra thành một lỗ thủng có độ rộng chừng ba mươi trượng. Phần ở chính giữa đã là sát mặt đất. Chính là vị trí hai bên, lỗ thủng cũng chỉ cách mặt đất hơn ba trượng. Binh lính bình thường cũng đã có thể dễ dàng leo lên được.
Độ rộng ba mươi trượng, tương đương với hơn bảy mươi thước. Con đường tiêu chuển tốt nhất cho chiến xa của đế quốc chạy là mười hai trượng. Trong đó mười trượng ở giữa là cho xe ngựa đi. Độ rộng ba mươi trượng này, cho dù là một con rồng cũng có thể nhàn nhã đi bộ tiến vào thành thị mới.
Về phần tổn thất ở trên đầu thành, Tô Kính cũng đã không tính toán tới nữa.
May mà, tường thành cũng đủ dày.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042502/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.