Hắn ta nói xong thì, lúc này Tô Kính mới nghiêm mặt ra nói:
- Quả thực chúng ta mời Nguyên gia quân tới đây chính là vìm uốn mọi người hợp tác, theo như nhu cầu a. Các ngươi nghĩ quá nhiều rồi. Ta chỉ sợ các ngươi tổn thất quá lớn, cho nên không thể không làm như thế a.
- Lục thúc là trưởng lão, cũng Nguyên soái của phân hạm đội, người có thể đưa ra quyết định thay cho chúng ta. Nguyên gia chúng ta sẽ không mưu cầu một tấc đất nào ở trong địa ngục tam đảo này. Bất kể cuối cùng đánh cho nơi này thành bộ dáng gì thì chúng ta chỉ cầu nhận được một chỗ Hải Cảng khá lớn là được.
- Hải Cảng...
Thấy Tô Kính có chút chần chờ, Nguyên Lục Dương nóng nảy nói:
- Hải Cảng là phải có, không cần ở trên tam đảo, chỉ cần là vòng ngoài cũng được.
- Ha ha, Lục Dương chân nhân, ngươi hiểu lầm rồi. Những hòn đảo ở vòng ngoài ta sẽ khống chế toàn bộ lại.
Nguyên Lục Dương đỏ mặt, nếu như cuối cùng đánh hạ được Địa Ngục tam đảo. Cho người ngoài thuê Hải Cảng, như vậy sẽ không rời khỏi được hòn đảo hạch tâm. Đám người Tô Kính khống chế cục diện ở vòng ngoài, nếu ai lợi dụng hải cảng mà gây chuyện, chỉ sợ cũng đừng mong muốn rời đi a.
- Nguyên gia, ta sẽ cho các ngươi hai hải cảng. Một lớn một nhỏ, lớn, có thể trực tiếp sửa chữa chiến hạm, nhỏ thì có thể nhanh chóng bổ sung binh lính. Phí tổn thì không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2042100/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.