Hơn nữa phẩm cấp của mình cao hơn An quá nhiều, cho dù là thẩm phán cũng không thể do đại tế tự đến thẩm phán chính mình.
- Ngươi là nghiệp chướng nặng nề, nhanh vào trong sách đi.
An mở quyển sách trong tay ra, giáo chủ khu bị trói vào thập tự giá, mang theo thập tự giá bay vào trong sách của An.
Ba!
An hưng phấn đóng sách lại, trên mặt bìa sách là thập tự giá màu vàng xuất hiện, tinh xảo hoa mỹ nhưng tràn ngập nguy hiểm.
- Giải quyết xong?
Tô Kính rất kỳ quái nói:
- Chẳng lẽ hắn không có thủ đoạn phản kích sao?
- Ah? Đại nhân, ngươi muốn xem náo nhiệt không?
Lưu Bạch nói hơi hỗn loạn.
- Không phải, chỉ là gia hỏa này là giáo chủ khu, chẳng lẽ không lợi hại sao? Ta cảm thấy ta muốn giết hắn cũng không khó khăn cỡ nào.
An và Lưu Bạch cười khổ, An chỉ vào bạch hô sau lưng Tô Kính và nói:
- Có thứ này ngăn cách trong ngoài, hắn không cách nào sử dụng thần thuật quá cường đại, mà ta thì khác, lực lượng của ta đều n từ bản thân lý giải quy tắc, trong bạch hổ của đại nhân cũng có quang minh, cũng không phải phóng thích nhằm vào ta cho nên...
- Làm không sai.
Tô Kính khích lệ một câu, nghĩ thầm, chỉ sợ trong sách của ngươi chứa không ít a.
- Đại nhân, ta cất chứa cường đại nhất chính là thứ này.
An như biết rõ Tô Kính nghĩ cái gì, đung đưa thập tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2041643/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.