Thể tích của đầu quái vật này quá lớn, lớn đến mức bất kỳ một lối đi nào cũng không thể chứa được nó. Nó chỉ có thể ra sức liều mạng giãy dụa, ra sức thoát khỏi mặt đất mà thôi.
Chỉ cần thứ này đi ra, như vậy bất kỳ một chi bộ đội nào của hắn cũng đều không có biện pháp nào để đối phó với nó. Về phần các cường giả?
Tất cả cường giả bên hắn tụ lại một chỗ, có lẽ cũng có thể tạm thời ngạnh kháng được thứ đồ chơi này. Thế nhưng càng lâu dài thì uy lực của thứ này sẽ thể hiện ra. Tưởng tượng một chút mà xem, một đám muỗi công kích một đầu cự thú Viễn Cổ, như vậy kết quả chiến đấu có thể thế nào đây cơ chứ?
Phải tạm lánh phong mang, một khi thứ đồ chơi này đi ra ngoài, khi đó sẽ rất là kinh khủng.
Nhận được mệnh lệnh của Tô Kính, mỗi một Kỳ Chính không có một chút chần chờ nào. Tất cả đều trực tiếp mang theo đội ngũ của mình rút lui ra ngoài thành. Xe binh áp trận ở phía sau, lại có một lượng lớn tọa kỵ tràn vào. Cũng may quân đội của Tô Kính, trên căn bản đều ở gần tường thành. Cho nên nếu muốn rút lui cũng tương đối dễ dàng.
Chỉ không tới nửa giờ thì quân đội của Tô Kính đã rút ra khỏi Thải thạch thành. Quái vật từ trong sương mù lao ra cũng không nhiều, chỉ có hơn một trăm. Những quái vật này muốn truy kích, thế nhưng đáng tiếc dường như trí tuệ không cao. Bị vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2041520/chuong-1257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.