Tô Kính mở miệng, nuốt Long Giác vào trong Hoàng Đình thần ngọc. Thứ này, Tiêu Dao Hầu chưa nói, thế nhưng hiển nhiên không phải là để lại cho Tô Kính, mà là để cho Tô Mộ. Quan hệ trong chuyện này, dĩ nhiên Tô Kính hiểu rất rõ.
Đối với chuyện mẫu thân của Tô Mộ ngã, hiển nhiên Tiêu Dao Hầu vẫn canh cánh trong lòng. Chưa chắc trong lòng đã không có oán niệm. Mà di vật này hắn chịu lấy ra đưa cho Tô Mộ. Đó là bởi vì Tô Mộ đã trưởng thành đến mức độ đủ để nắm giữ kiện Long Giác này rồi.
Tiêu Dao Hầu biến mất, lúc này Tô Kính mới gọi Tô Mộ tới đây. Lại đem kiện Long Giác này giao cho muội muội.
Tô Mộ cũng không có hỏi quá nhiều, nàng chỉ nói:
- Tô Dương đã tới đây hay sao?
- Đúng vậy.
- Được rồi, muội sẽ giúp ca ca luyện hóa Tinh môn. Đồ này cũng có tác dụng với muội.
Tô Mộ cầm Long Giác trong tay, lại nói với Tô Kính:
- Thực ra muội cũng không muốn đi hỏi hắn. Chờ sau khi muội trở thành Yêu tiên, khi đó tất cả tự nhiên cũng sẽ sáng tỏ.
- Muội đã nghĩ thông suốt rồi sao?
Tô Kính kinh ngạc, không đi hỏi Tiêu Dao Hầu như vậy cũng đồng nghĩa với việc sẽ không có chút xung đột nào với Tiêu Dao Hầu a.
- Không, Tô Dương này. Hừ, ta không giết hắn là được chứ gì?
Lửa giận trong mắt của Tô Mộ chợt tắt. Đối với Yêu tộc mà nói, bọn họ chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2041488/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.