- Dĩ nhiên là không được. Ngân Mâu, ngươi nghĩ lại mà xem, chúng ta chiếm cứ một vòng lãnh thổ chung quanh Thú Nhân cao nguyên đã rất quá phận rồi. Nếu như lại khuếch trương, binh lực sẽ thiếu thốn nghiêm trọng. Chúng ta chỉ cần không ngừng xâm lược ra chung quanh, tôi luyện năng lực chiến đấu của binh lính là được rồi. Mục tiêu của chúng ta là Đại Thánh sơn và Ngư Nhân đế quốc.
Tô Kính lại một lần nữa nói.
- Được rồi, chỉ là ta đột nhiên cảm giác mục tiêu ở gần trước mắt như vậy cho nên có chút không quá thích ứng mà thôi.
Mộ Ngân Mâu cũng nở nụ cười nói.
- Không gần nha.
Đường Hà nói:
- Hắc Mạn đế quốc này, nếu như chúng ta muốn đánh hạ thì sẽ tổn thất trăm vạn binh lính. Làm như thế chẳng khác nào sẽ tiêu hao số mệnh mười năm. Muốn bồi dưỡng lại một trăm vạn người này gian nan cỡ nào chứ? Giới hạn tổn thất của chúng ta là bao nhiêu?
Lúc Đường Hà nói lời này, hắn lại nhìn qua Tô Kính.
- Nếu như đánh hạ Hắc Mạn đế quốc mà nói, ta hi vọng binh sĩ mang đến từ Đông Tần sẽ không tổn thất vượt quá năm vạn. Các lão binh từ đầu sẽ không tổn thất vượt quá hai mươi vạn. Về phần tân binh gần đây, không cần phải lo lắng gì nhiều. Chỉ cần có thể chiến thắng, tổn thất bao nhiêu thì chúng ta cũng có thể tiếp nhận được.
Thấy Đường Hà rất là kinh ngạc, Tô Kính cười nói:
- Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2041472/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.