Sở dĩ Khương Dạ không nhìn tới mạch nước ngầm mãnh liệt trong hoàng thất, nguyên nhân lớn nhất là Khương Diễm cường đại, trí tuệ của Khương Diễm yêu nghiệt, để cho hắn cho là, sẽ không có bất luận kẻ nào có can đảm phản đối Khương Diễm.
Hắn thậm chí cho rằng, Đông Tần đế quốc ở trong vạn năm sau đó, sẽ không thay đổi Hoàng Đế. Hắn liều mạng tranh đoạt quyền bính, không phải là muốn thay thế ca ca, mà là muốn đạt được lợi ích lên cấp Tiên vị.
Hiện tại, có chút người muốn cướp lấy vị trí của Khương Diễm, để cho Khương Diễm vĩnh viễn không cách nào trở về, trong lòng Khương Dạ sinh ra một loại tức giận không cách nào hình dung.
Bất kể địch nhân là người nào, sẽ làm cho hắn hủy diệt.
- Tô Kính, ngươi có thể điều khiển Minh Quân, trở về Ngọc Kinh Thành bình định phản loạn!
Thanh âm của Khương Dạ trầm thấp, kinh khủng. Một khi Minh Quân giết trở về Ngọc Kinh Thành, không biết sẽ chết bao nhiêu người vô tội. Nhưng hắn không quan tâm, đây là một thời đại mới toanh, vô số cường giả sẽ chen chúc dựng lên, cướp lấy sinh cơ đại đạo trong thiên địa.
Không được sao Tiên Nhân, cuối cùng là trong kính chi Nguyệt, họa trung chi bánh.
Sống mấy ngàn năm có ý nghĩa gì? Trường sinh bất tử, mới là Luyện Khí sĩ theo đuổi. Trong hoàn cảnh lớn như vậy, Đông Tần đế quốc muốn khống chế được tất cả gia tộc, Đạo Cung, quá không thực tế rồi.
Khương Dạ bỗng nhiên hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2041169/chuong-1437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.