- Dễ dàng? Nói như vậy, lúc cần thiết, vẫn sẽ để cho ta đi chịu chết rồi?
Cơ Vô Song mí mắt nhảy loạn.
- Ngươi lại nhìn mọi người như vậy!
Tô Kính giận dữ nói:
- Có chút tiền đồ có được hay không? Nếu ngươi chịu cố gắng, không sợ chết, sớm đã có cảnh giới Bán Tiên rồi!
- Nào có dễ dàng như vậy, trong Minh Quân mới mấy Bán Tiên.
Cơ Vô Song nói lầm bầm.
- Minh Quân không có nhiều, Tiên cảnh thế giới thì sao? Thời điểm ngươi ở Kim Đan tầng chín, người ta ngay cả Kim Đan cũng không phải. Ngươi suy nghĩ thật kỹ đi, ngươi không chịu cũng không có gì, rất nhiều người liều mạng cũng mơ tưởng cơ hội này đấy.
- Ta chịu, ta chịu!
Cơ Vô Song vội vàng giải thích:
- Ta chính là sợ chết, cũng không phải là cái gì sai lầm.
- Trên đường tu đạo, đây chính là sai.
Tô Kính nghiêm mặt nói:
- Thời điểm ta thu phục ngươi, trong tay không người nào có thể dùng, nếu không mà nói, đã sớm cho ngươi một đao rồi.
- Không muốn!
- Nói nhảm, mọi người chung đụng lâu như vậy, người nào sẽ nhẫn tâm cho ngươi chịu chết. Ngươi cái đầu óc này, là làm sao tu luyện tới Kim Đan tầng chín? Đúng rồi, ngươi là làm sao thiết kế ra Phù Văn pháo, thật hoài nghi ngươi là trộm thành quả của người khác.
- Ngươi có thể đánh ta, mắng ta, nhưng không thể vũ nhục trí tuệ của ta!
Cơ Vô Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2040795/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.