Họ khó mà phản đối. Khương Thần phân chia lại không làm đất phong của mọi người nhỏ đi, người Nguyên gia ánh mắt lạnh lùng liếc hướng Khương Thần. Nguyên gia bị tổn hại lớn nhất, vì trừ khu vực trung tâm ra thuộc địa của họ bị gia tộc khác phân chia, họ bị phái đất hoang vu phương nam.
Hoang vu cũng đành thôi, cố tình xung quanh là ai?
Thuộc địa của Diễm Đế Minh, Tiêu Dao Vương, địa bàn Đường gia. Hướng bắc có Hà gia, nhưng Hà gia cướp nhiều chỗ của Nguyên gia, hai bên làm sao có thể tiếp tục kết minh? Chắc chắn trở thành đối địch.
Bất ngờ là Hà gia không bị mất mác gì, trừ địa bàn tăng lớn ra còn được chỗ tốt ở quốc gia Tà Thần. Tuy là đất hoang nhưng địa mạch bên đó không bị Đông Tần khống chế, sắp xếp cho luyện khí sĩ là tuyệt nhất.
Thoạt trông mười hai Đạo Cung bị suy yếu, chịu Diễm Đế Minh ảnh hưởng. Nhưng hoàng đế mở rộng sơn môn cho mười hai Đạo Cung, có thể hợp tác với Diễm Đế Minh. Cho phép xây ba tòa động thiên trong sơn môn.
Nguyên Đông Tần xui nhất là Nguyên gia.
Người Nguyên gia không giận, gia chủ Nguyên gia đứng dậy hành lễ với hoàng đế:
- Bệ hạ, phân chia biên giới như vậy khiến Nguyên gia ta bị tổn hại lớn, không biết bệ hạ có bồi thường gì?
Mọi người nhìn Khương Thần chờ gã ăn nói sao.
Khương Thần cười bảo:
- Nguyên khanh gia, bảy gia tộc, mười hai Đạo Cung không kêu ca bất công, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2040340/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.