Trung tâm hạm đội khổng lồ tan vỡ dưới chân Cơ Vô Song, gã dẫn dắt chiến hạm như hổ vào bầy dây. Sau khi trận pháp kẻ địch tan vỡ, Liệt Thiên Hạm và Liệt Dương Thần Hoàng Hạm phát huy hiệu dụng gấp mấy chục lần, tựa như một đội kỵ binh trùng giáp đám vào đống cục thịt tay không, không mặc giáp.
Cơ Vô Song cười như điên, không giống trước kia:
- Không tệ, thức tiên thuật này gọi là Nguyệt Vô Song đi!
Lúc trước Cơ Vô Song vì mọi người mà cố ngụy trang, giờ gã cười rất thoải mái.
Bao nhiêu năm qua ủy khuất cầu toàn.
Tô Kính không vũ nhục nhưng lòng Cơ Vô Song ấm ức, hắn đối xử không vkahức nghiệt chút nào, nhưng ngày xưa cái người cương liệt muốn cùng nát với vị diện quyết không vcho kẻ địch quân lương đến bây giờ thành bộ dạng như vậy.
Không phải Cơ Vô Song tự cam sa đọa, gã chỉ tuyệt vọng.
Mãi đến ngày kia Tô Kính giết ảnh chiếu của Cơ Vô Song, ý niệm trong ảnh chiếu vỡ nát không tìm về được nữa.
Nếu Tô Kính quan tâm bí mật của Cơ Vô Song thì đã giữ lại mấy thứ này, dùng cách khác. Thôi, tóm lại là đại ân đại đức.
Cơ Vô Song một hơi tiêu diệt mấy hạm đội mạnh nhất xung quanh, phun ra một hơi ức chế. Cơ Vô Song không vắt óc nhớ tọa độ quê hơng nữa, một ý tưởng lóe lên: Chỉ cần chinh phục toàn vũ trụ thì sớm muộn gì cũng trở về quê hương.
Rắc!
Không gian dưới chân Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2040228/chuong-1903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.