Hòa thượng kia trầm mặc một lát, nói:
- Hai người các ngươi, một Nhân tộc tiên nhân, một Yêu tộc Yêu Thần, tới nơi này có ý đồ gì?
Tô Mộ nói:
- Ý đồ? Cái thế giới này đang nằm trong lòng bàn tay của ta đấy.
Hai mắt hòa thượng kia lành lạnh, lãnh mang bắn ra, Tô Mộ chùi chùi cái trán, hòa thượng đành phải nhìn sang nơi khác, tay của Tô Mộ làm hắn có cảm giác sợ hãi.
- Đáng tiếc, người thành Thiên Phật tầm nhìn hạn hẹp, còn tưởng rằng thế giới này...
Hòa thượng kia nói tới đây liền im lặng, Tô Kính và Tô Mộ cũng không có ý hỏi tiếp.
Song phương đều giằng co ở chỗ này, tẻ ngắt.
- Ngươi tên gì?”
Tô Kính lên tiếng trước.
- Thị Ngạn.
Gầy tiểu hòa thượng âm thanh khô khốc.
- Thành Lâm Uyên là phật khí của ngươi?
Tô Kính hỏi.
- Làm sao ngươi biết?
- Trong lòng ngươi có thực từ bi, nếu những tăng binh này là tính mạng sống sờ sờ, ngươi không cho bọn chúng đi tìm chết. Ngươi mượn tà ma đi ra khỏi vực sâu luyện chế phật khí của ngươi đúng không, nếu như như vậy là ta nhiều chuyện.
- Vực sâu vạn dặm, tổng cộng chín tiết điểm đều có tà ma xuất hiện, thành Lâm Uyên chỉ là một trong đó, ta là bị đày tới đây, không phải tự nguyện, nhiệm vụ của ta là không cho tà ma xông qua thành Lâm Uyên.
- Sơn Khâu thì sao?
- Là đệ tử ta, trong thành Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2039957/chuong-2041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.