Tô Mộ bĩu môi, không trả lời, vẻ mặt Vô Ưu công chúa biển ảo, qua thật lâu mới nói với Phật tổ:
- Giết ngươi diệt khẩu.
Phật tổ nhìn về phía Đàm Viêm, Đàm Viêm cười nói:
- Đại cung chủ là thiên ma, chẳng lẽ nói số mệnh bát cảnh cung của chúng ta đã không bị ý chí vũ trụ ảnh hưởng? Nếu sớm biết như vậy thì tu hành của ta có thể tiến thêm một bước, không cần cẩn thận như vậy.
Phật tổ cũng không ngoài ý muốn, có thể được Tô Kính mang đến, Tô Kính cũng phải rất an tâm, cho dù thân phận bị vạch trần cũng không nh hưởng cuộc chiến trước mắt. Tiêu diệt hắn mới là chuyện quan trọng nhất, việc khác nói sau.
Tô Kính lúc này mới nói:
- Ta rất bội phục ngươi, trừ một điểm.
- Cái gì?
Phật tổ cũng không nóng nảy động thủ, song phương đều là không có sơ hở gì, thực tế Tô Kính bên này đứng cạnh nhau đều là bốn người cung cấp lực lượng phòng ngự toàn phương vị.
- Đại đạo của ngươi không dung được người khác. Ta là người ưa thích náo nhiệt, ghét nhất chính là hỗn đản ăn mảnh.
- Thứ như đại đạo...
Phật tổ ngừng một chút, nghiêm túc nói với Tô Kính:
- Vốn là thứ của mình. Ngươi lưu cho người khác con đường, có bao nhiêu người đi đây? Chính thức tới cảnh giới của ngươi và ta đều cô độc.
- Không nên nói nhảm, vị diện này rất cổ quái, nó hạn chế lực lượng của ta và ngươi, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2039691/chuong-2176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.