Nội tâm tức giận nhưng không cách nào nói ra, Phật tổ biết rõ đây là đại nạn của mình hàng lâm, là dị tượng tâm linh dao động trước khi chết..
Vấn đề là giết Tô Tuyết cũng không làm nên chuyện gì, chỉ gia tốc mình sụp đổ mà thôi.
trong nội tâm Phật tổ có hàng tỷ ý niệm trong đầu, hắn không động thủ với Tô Tuyết, hắn thả một đóa kim liên đặt lên mi tâm Tô Tuyết và nói:
- Vận số vi sư đã hết, kế tiếp phải nhìn ngươi.
Ánh mắt Tô Tuyết lạnh như băng, yên lặng thừa nhận kim liên của Phật tổ.
Nàng và Phật tổ chênh lệch quá lớn, cách nhau như rãnh trời, hắn nắm quyền sanh sát trong tay, phản kháng không có ý nghĩa, thậm chí không ảnh hưởng tới tâm tình của Phật tổ, giống như ngươi giết một con kiến, con kiến kia cắn giày của ngươi mộ cái thì ngươi tức giận sao?
Duy nhất có thể làm là không có cảm giác. Giẫm lên thi thể con kiến đi qua và lười nhớ.
Phẫn nộ là cảm xúc của kẻ yếu.
Trong tử phủ thức hải của Tô Tuyết có kim liên tỏa ra hào quang, nàng thống kôổ không chịu nổi. Giữa kim quang, linh hồn và thân thể bị chặt đứt liên hệ, Tô Tuyết lạnh lùng nhưng không cau mày một cái.
Phật tổ nói:
- Nếu ngươi có trách thì trách ca ca của ngươi, nếu không có hắn. Ngươi cũng không cần làm Hiện Tại Phật gì đó, ta vốn muốn thành tựu Vị Lai Phật, vũ trụ đại kiếp nạn sẽ cho ngươi cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2039675/chuong-2185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.