Sau khi Nhậm Tà rời đi, Cố Đông Ly mới tự trấn tĩnh mình. Suýt chút đã thốt ra tên của Huyết Vũ Bán Nguyệt. Vô thức đã xem hắn là người đầu tiên nghĩ đến khi gặp nguy hiểm. Thói quen này không biết hình thành từ lúc nào, chỉ biết hiện tại đã sâu đến mức không thể bỏ đi.
Trần Lam Độ quay lại nhìn nàng, ôn nhu hỏi: “Nàng không sao chứ?”
Cố Đông Ly kéo áo, lắc đầu cười nhẹ đáp: “Không sao, cảm ơn Vương gia đã đến kịp lúc.”
Trần Lam Độ cười. Bản thân y không phải người thích tiệc tùng, mấy loại yến tiệc như hôm nay càng không muốn tham gia. Những lần trước đó đều lấy cớ không đến, lần này nghe nói nàng đến dâng vũ liền không ngần ngại mà đến.
Thứ Trần Lam Độ muốn chính là không bỏ lỡ bất kì khoảnh khắc toả sáng nào của nàng. Vốn dĩ sau khi dâng vũ kết thúc, Trần Lam Độ đã định đi tìm nàng nhưng lại bị mấy vị quan viên kính rượu không thể từ chối nên mới chậm trễ.
Lúc đến bên ngoài ngõ đã nghe thấy tiếng nàng, trong lòng không yên liền xông vào. Nhìn thấy Nhậm Tà muốn giở trò đồi bại, trong lòng liền không nhịn được mà ra tay.
Trần Lam Độ trước nay nổi tiếng không màng danh lợi, đối với việc triều chính càng không có hứng thú. Trước nay nhiều người muốn lôi kéo phe phái đều không thành, Trần Lam Độ đối với mọi người đều bình đẳng một thái độ chưa từng xảy ra xích mích hay xung đột với ai.
Cố Đông Ly biết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lau-duong-chu/2719213/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.