Buổi sáng hôm sau thức dậy, cả người Cố Đông Ly đều đau nhức, chi chít những vết xanh đỏ dọc theo cơ thể trắng nõn. Nàng xoay người ngồi dậy, muốn mặc xiêm y vào lại nghe tiếng khàn khàn của nam nhân mới vùa ngủ dậy: “Nàng muốn đi đâu?” 
Huyết Vũ Bán Nguyệt choàng tay kéo nàng quay trở lại giường, ôm trọn trong lòng. Cố Đông Ly thở dài bất lực, muốn kéo tay hắn ra khỏi người lại không kéo được. Nàng chỉ nhẹ giọng đáp: “Sáng rồi, người phải rời đi rồi.” 
Huyết Vũ Bán Nguyệt vùi đầu vào vai nàng. Hắn lưu luyến hương thơm trên cơ thể này, càng lưu luyến giọng nói êm dịu của nàng. Hắn đã chịu đựng bấy lâu để đến được ngày hôm nay. Hắn luôn giữ cho nàng một thân trọng sạch không nhiễm bụi trần chỉ chờ đợi ngày hôm nay. Hiện tại hắn đã không còn phải nhún nhường ai nữa. Cả thiên hạ đều là của hắn, sẽ không còn ai ức hiếp nàng, cũng không còn ai dám tơ tưởng nàng nữa. 
Hắn đoạt lấy thiên hạ này cũng chỉ vì muốn giữ trong tay quyển lực tối thượng nhất. Như vậy hắn có thể bảo vệ được nàng, hắn sẽ không phải sợ hãi ánh mắt của bất kì kẻ nào nữa. 
“Ta sủng ái nữ nhân của ta, ai cũng không có quyền can thiệp.” 
Cố Đông Ly giật mình. Nàng biết ngày này sớm muộn cũng tới. Nhưng theo cách thế này không phải điều nàng mong muốn. 
Cố Đông Ly đẩy tay hắn ra khỏi người mình, lạnh lùng ngồi dậy khoác áo. 
“Người đã đăng cơ thành công, cũng nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lau-duong-chu/2719173/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.