Buổi tảo triều sáng hôm sau đó, rất nhiều quan thần đều cầu xin Huyết Vũ Bán Nguyệt xử tử nữ nhân đang mê hoặc chốn hậu cung. Bọn họ đều cho rằng nữ nhân này giống với Đát Kỷ ngày xưa, lo sợ ngày tháng lâu dài sẽ quyến rũ Hoàng thượng bỏ bê triều chính, đoạn tuyệt với các cung tần. Cũng sợ bởi vì sự sủng ái quá đà của hắn dành cho nàng gây ra mối họa khôn lường về sau. 
Cả một đám quan lại đều quỳ xuống cầu xin hắn lập tức xử tử nữ nhân mê hoặc lòng người đó. Huyết Vũ Bán Nguyệt ngồi trên ghế cao ở đại điện, hắn nhàn nhạt chống cằm đưa mắt nhìn xuống, điệu bộ có chút khinh bỉ. 
“Các ái khanh ngày đêm lo việc nước việc quân, nay đến cả việc trẫm dành yêu thương cho ai các khanh cũng muốn xen vào. Có phải sau này trẫm muốn ân ái với ai đều phải nhận được sự đồng ý của các khanh hay không?” 
Chúng quan lại nhìn nhau, vẻ mặt khó xử mà toát cả mồ hôi lạnh. 
“Cái này…” 
Lời nói của hắn nhẹ nhàng như không, trên khuôn mặt vẫn là nụ cười mê người nhưng lại nghe ra được một lời đe doạ. Chúng quan lại cho đến bây giờ vẫn chưa có ai dám trước mặt hắn đối thoại quá ba câu, phần vì e ngại, phần vì sợ hãi. Ánh mắt của hắn giống như sói lang nấp trong bụi cây, âm thầm chờ đợi con mồi. Giọng nói lạnh lùng như muốn cắt đi từng thớ thịt khiến người ta run sợ. 
Nếu không phải vì lời đồn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lau-duong-chu/2719169/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.